"Vui thay, ngã ba Hạc ! Vui thay, ngã ba Hạc !
Dưới họp một dòng, trên chia ba ngác,
Ngóc ngách khôn đo rộng hẹp, dòng biếc lẫn dòng đào; lênh lang dễ biết sâu nông, nước đen pha nước bạc " (mở đầu bài "Ngã ba Hạc phú" danh tiếng của Nguyễn Bá Lân – một trong bốn người được tôn xưng là Trường An tứ hổ ở địa hạt thơ ca thế kỉ XVIII).
Huyện Bạch Hạc trước đây có khi thuộc về tỉnh Sơn Tây, có khi lại thuộc về tỉnh Vĩnh Yên. Ngày nay, vùng đất ấy nằm vắt ngang hai tỉnh Phú Thọ và Vĩnh Phúc.
Một người bạn của tôi có tên là "Vĩnh Phú", được một người nước ngoài hỏi: "Cậu sinh ra ở tỉnh Vĩnh Phú chăng ?", thì đáp lại: "Không đâu. Quê tôi ở Hà Tây. Nhà có đến gần một chục anh em, nên cha mẹ đặt ngẫu nhiên ra như vậy". Bây giờ, cả Vĩnh Phú và Hà Tây, trong tư cách là tên tỉnh, đều không còn nữa.
Tỉnh Vĩnh Phúc nay có bao gồm cả thành phố Vĩnh Yên (tỉnh lị) và thị xã Phúc Yên. Huyện Mê Linh, quê nhà của hai bà Trưng Trắc – Trưng Nhị thưở trước, cũng từng nhập về tỉnh Vĩnh Phúc (vừa trở lại Hà Nội). Dâu bể đổi thay, như không như có, trên những ngã ba.
Ngã ba, ở trên cạn, hay ở dưới nước, đều là những rốn điểm của đồng thời cả hội tụ và lan tỏa. Lẽ thế, mà vui, của sự pha tạp và giao thoa. Cũng lẽ thế, mà buồn, của sự hòa tan và mất mát.
Chỉ xuống chân cầu Bạch Hạc, một bác trưởng thôn kiêm chủ nhiệm hợp tác xã bảo với tôi: "Cái chỗ này, ngày xưa, thằng Mĩ đánh bom ác liệt lắm, cầu sập nhiều lần". Đi một đoạn nữa trên đê, ông lại bảo: ""Cái chỗ này, ngày trước, lúc tụi Mỹ thả bom, ông Kim Ngọc nhà ta vẫn thản nhiên ngồi hút thuốc lào". Không biết thực hư ra sao, nhưng cái hình ảnh ông Bí thư Tỉnh ủy ngồi thong dong thả khói thuốc dưới tiếng gầm của bom đạn, cũng thật là tuyệt. Cứ tin đó là giai thoại đi.
Mấy cái nhà Tây lai rất to đang hoàn thiện ở bên sườn đê, trong đó có một cái quét ve vàng, không phải sơn. Lại có một cái dựng hình thánh giá ở đầu hồi nhà, hỏi ra, nhà ấy không theo đạo, làm thế chỉ vì thích. Một người từ trong ngõ đi ra, khoe với tôi: "Hồi đoàn làm phim về ông Kim Ngọc, tớ cũng được mời ra đóng vai trưởng thôn". Hai ông trưởng thôn, một ông đương nhiệm thực sự, và một ông là người đóng vai trong phim, đang bắt tay nhau, trong lúc tôi bấm máy.
Ngã ba Hạc tạm biệt ở đó. Mọi thứ gửi lại ngã ba sông, mai về lại Thăng Long.